Sống thật sự khác với tồn tại

by nguyenhongthao

 “ Sống thật sự khác với tồn tại thế nào”. Tôi không chỉ dành lời tự sự này cho bản thân mình. Tôi dành thêm một phần cho những người tôi gặp và giao tiếp hàng ngày. Dường như cuộc sống nhộn nhịp này đang lẳng lặng lấy đi những khoảng riêng của mỗi người. Những công việc, tiền bạc, tình cảm,… dường như đang dần cuốn trôi chúng ta. Là một thực thể của xã hội đã bao giờ bạn tự hỏi:” Mình đang sống hay chỉ đang tồn tại”

1.Sống thật sự khác với tồn tại:

Bạn có đang sông một cuộc đời mang nhiều giá trị?

 Mỗi chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống. Vậy bạn đang sống cho chính mình hay đang tồn tại theo quyết định của người khác. Cuộc sống của bạn do bạn cầm nắm hay do người khác xô đẩy. Sống thực sự khác với tồn tại. Bởi cuộc sống không là những chuỗi ngày chăm chỉ làm việc hay kiếm tiền.

Sống là khi bạn thật sự trải nghiệm và chấp nhận đối mặt với mọi thứ. Sống là khi sự tồn tại của bạn có ý nghĩa với những người xung quanh. Chúng ta có đang “sống” đúng nghĩa hay chỉ đang tồn tại vô thức theo quy chuẩn của xã hội?

2 Bỏ ngoài tai những phán xét vô nghĩa, ta không sống cho người khác xem:

Đừng xem người khác sống và đừng sống cho người khác xem

Trách nhiệm với gia đình, gánh nặng về tài chính, những tư tưởng, theo lối mòn nặng nề về mặt hình thức. Đôi khi đã vô tình làm con người mất đi “quyền là chính mình”. Bạn không dám làm điều này không dám thử điều kia. Vì bạn sợ bị đánh giá bởi những ánh nhìn kỳ lạ từ người khác. 

Bạn có thể là một người có nhiều ý tưởng mới lạ, độc đáo. Song bạn cũng sẵn sàng thỏa hiệp nếu người khác tỏ ra không thích những gì bạn làm. Cũng có thể là bạn sợ rằng những ý tưởng của mình sẽ bị phán xét. Bạn cảm thấy bất lực, và cứ thế để cuộc đời của chính mình trôi qua vô vị. Bạn tồn như một thứ vô tri vô giác. Nhưng bạn ơi rồi bạn sẽ nhận ra rằng: Thứ đáng sợ nhất không phải là cái chết hay sự phán xét từ người khác. Mà là đến cuối đời bạn nhận ra bạn chưa bao giờ thật sự sống.

3.Đừng lặp lại một ngày suốt 75 năm:

Nhiều lần trong bóng tối một mình, tự gạt những giọt nước mắt rơi trong lặng lẽ. Bạn tự hỏi bản thân mình: Tại sao mình không tài giỏi, không thành công, cũng chẳng may mắn và thuận lợi như người ta. Chuyện gì bạn làm cũng tệ. Ngày còn đi học thì chẳng xuất sắc. Đến lúc đi làm, công việc cũng chẳng ra sao, tình duyên thì lận đận. Bạn bè cũng chẳng có mấy ai thân thiết. Rốt cuộc thì sau bao năm, bạn vẫn chỉ là cái bóng, mờ nhạt trong cuộc đời của chính mình.

Nhưng bạn biết không, ở dưới bầu trời này, mọi nỗi đau đều chỉ có riêng mình, mình thấu. Vì số phận luôn dành tặng mỗi người những nỗi đau rất riêng. Thế nên, chẳng ai thoát khỏi nỗi muộn phiền, chẳng ai sinh ra đã bình yên có sẵn. 

4.Thật sự sống là khi bạn can đảm nắm lấy ước mơ của chính mình:

Sống thật sự là khi bạn dũng cảm đón nhận mọi thứ

– Con người ta sinh ra là để sống một cuộc đời thật sự:

Cuộc đời mỗi chúng ta cũng giống như một chiếc máy bay vậy. Có thể sẽ rất nguy hiểm nếu máy bay đang bay. Nhưng lại càng nguy hiểm hơn nếu như nó cứ đậu mãi dưới mặt đất. Máy bay sinh ra là để bay. Nếu như chẳng bao giờ cất cánh nó sẽ rất nhanh chóng rỉ sét, hỏng hóc và hao mòn. Tuổi thọ của máy bay sẽ kém hơn nhiều so với khi bay trên không trung.

 – Có đau buồn mới là cuộc sống:

Trên hành trình cuộc sống mang gánh nặng làm người. Chẳng ai có thể tự tin bước đi mà không cô đơn, mệt mỏi đôi lúc. Chỉ khác là cách con người ta khi bước qua một đoạn đường khó. Họ sẽ chọn cách vượt qua hay dừng lại mãi mãi mà thôi. Vì nỗi đau là cuộc sống nhưng bạn có thể chọn cách đau. Hoặc là đau đớn trên con đường dẫn đến thành công. Hoặc là đau đớn trong sự hối hận. Hãy thức tỉnh và can đảm vươn lên. Bạn luôn có thể làm mới bản thân qua từng khoảnh khắc. Đừng để quá khứ định hình bản thân. Cuộc sống này không có hiệp phụ và chúng ta cũng không thể nào sống lại lần hai.

You only live once, but if you live right once is enough

Cho dù bạn chẳng có gì trong tay. Chẳng tài năng, chẳng xinh đẹp, chẳng giàu có, chẳng thành công. Bạn vẫn có một cuộc đời để tự do quyết định. Quyết định để bạn sống thật sự

Cuộc sống chính là như vậy, một lần đau khổ là một lần bạn tự gột rửa chính bản thân, một lần tổn thương là một lần tỉnh giấc. Chỉ có như vậy bạn mới có thể trưởng thành. Cuộc sống sẽ thật sự bình yên nếu bạn nhìn nó  bằng tất cả những thứ mà bạn đang có thay vì những thứ mà bạn mất đi. 

Vậy nên bạn ạ, dù chẳng phải là mặt trời, bạn vẫn được quyền chói chang cơ mà. Ít ra bạn đã thật sự sống một cách có ích.

You may also like