Vì nghèo, tôi học được các đức tính thành công nào?

by nguyenhongthao

Xuất phát điểm của tôi từng là thứ khiến tôi tủi thân. Không ngừng so sánh bản thân với bạn bè xung quanh. Luôn cảm thấy cuộc đời bất công. Tại sao tôi không được sinh ra trong một gia đình có điều kiện tốt hơn. Đó đã từng là tất cả suy nghĩ của tôi. Vậy làm cách nào để giải thoát bản thân khỏi cảm giác đấy? Bắt đầu hành trình khám phá bản thân thay vì chỉ ngồi một chỗ ca thán?

Chúng ta không thể chọn nơi chúng ta sinh ra. Nhưng bù lại, bạn có thể quyết định cuộc sống của chính bạn những năm tháng sau này. Có muôn ngàn lý do để chúng ta cảm thấy tự ti, thấp kém. Nếu bạn cứ mãi ngước nhìn lên, dám cá bạn sẽ không bằng ai. Thứ để tâm đến những gì mình đang có, bạn sẽ thấy hơn cả khối người trong xã hội. Những thứ bạn cho rằng bình thường lúc bây giờ chính là thứ nhiều người hằng ao ước. Và hơn hết khi gia cảnh nghèo bạn càng dễ dàng được thành công bởi vì cuộc sống giúp bạn học được những đức tính thành công cần thiết.

Gia cảnh không tốt là cơ hội hay thách thức đều phụ thuộc vào cách nhìn của bạn

Gia cảnh không tốt là cơ hội hay thách thức đều phụ thuộc vào cách nhìn của bạn (Nguồn: Internet)

Đời khác khi ta nhìn khác

Cũng như hai bạn nhỏ cùng ngồi trên một chiếc xe. Thứ bạn bên trong thấy chỉ là vách núi gồ ghề xám xịt. Nhưng chỉ cần bạn nhỏ chịu đổi góc nhìn, thử một lần phóng tầm mắt ra xa. Bạn sẽ thấy được bãi biển mênh mông muôn màu ở phía còn lại của chuyến xe. Vậy bài học rút ra ở đây là gì? Với một sự vật, hiện tượng, bạn sẽ là người quyết định mức độ tích cực và tiêu cực của nó.

Về chuyện xuất phát điểm kém. Sau một quãng thời gian dài đau đáu về nỗi đau của mình, tôi chợt nhận ra đối diện với nó không khó như tôi nghĩ. Một khi tư tưởng đã được khai thông, không có việc gì có vẻ là quá khó cả. Có biết bao nhiêu tấm gương nghèo vượt khó ngoài kia. Biết bao nhiêu hoàn cảnh khó khăn. Trong khi tôi vẫn còn cha mẹ ở đây, vẫn còn một mái nhà để quay trở về. Vậy có lý do gì để tôi thua kém bạn bè đồng trang lứa của mình. Lý do gì ngăn cản tôi thực hiện ước mơ của mình? Bác Hồ cũng đã từng chẳng có gì trong tay nhưng vẫn một mực tìm đường cứu nước đấy thôi.

Kể từ lúc ấy, tôi bắt đầu trân trọng từng phút giây được sống hơn. Chợt nhận ra cái nghèo cũng không xấu xí như mình tưởng. Bằng cách lật ngược mặt trái của đồng xu, tôi được tiếp cận với nhiều bài học hay ho tôi sắp kể dưới đây:

Đức tính tự lập

Dù muốn hay không, hoàn cảnh gia đình đã tạo cho tôi cơ hội để tôi biết sống tự lập. Khi không có sự giúp đỡ của gia đình, bạn bắt buộc phải là chỗ dựa vững chắc nhất cho chính bản thân mình. Vì vậy trong hoàn cảnh khó khăn giúp tôi học được đức tính tự lập. 

Nhờ xông xáo kiếm tiền trang trải mà tôi được tiếp cận với nhiều người hơn. Trong số đó có người tôi vẫn trân trọng biết ơn đến thời điểm hiện tại. Tôi chợt nhận ra rằng: Một khi bạn đã chịu mở lòng, mọi người sẽ sẵn sàng giúp đỡ bạn. Bà Mel Robbins đã từng chia sẻ lên Tedtalks rằng: “Tôi sẵn sàng giúp đỡ các bạn đạt được những điều các bạn muốn. Nhưng điều trước tiên các bạn cần làm là đứng dậy và nói ra mong muốn của mình.”

Đồng tiền rất đáng quý

Cũng nhờ sự nghèo khó, tôi biết được đồng tiền kiếm ra vất vả đến nhường nào. Nghĩ đến thương bố mẹ mình hơn, tiền dành dụm gửi lên Sài Gòn cho tôi ăn học không phải dễ dàng mà có được. Từng giây từng phút tôi đều trân trọng công lao bố mẹ đã bỏ ra, nuôi nấng tôi lớn khôn đến nhường này. Quả là chẳng dễ dàng. Qua đó một đức tính mà tôi đã được cải thiện là trân trọng các đồng tiền đến với mình và sử dụng chúng cách hợp lý. 

Bởi vì nghèo tôi càng trân quý các đồng tiền nhận được

Bởi vì nghèo tôi càng trân quý các đồng tiền nhận được (Nguồn: Internet)

Các công việc làm thêm bán thời gian đã cho tôi kinh nghiệm quý báu. Nhờ làm việc cực nhọc mà tôi học được cách chi tiêu hợp lý. Hiện giờ, khả năng thích nghi với từng điều kiện môi trường sống đã tăng lên đáng kể. Tôi học được cách làm thế nào để tự mình trang trải chốn thành thị chỉ với 3 triệu 1 tháng. Tiết kiệm được một khoản tiền để chi tiêu cho bản thân. Dành ít tiền gửi về cho bố mẹ, dù khoản đấy cũng chẳng đáng bao nhiêu. Từng chút, từng chút điều vụn vặt ấy đã củng cố tinh thần tôi rất nhiều. 

Đức tính cảm thông 

Dễ dàng thông cảm với tất cả mảnh đời xung quanh tôi

Dễ dàng thông cảm với tất cả mảnh đời xung quanh tôi (Nguồn Internet)

Tôi không chỉ đồng cảm với những người vất vả tự kiếm tiền trang trải. Đối với tôi, cuộc đời của mỗi người đều có vấn đề riêng. Khi tôi học được cách lắng nghe, nhiều câu chuyện cuộc đời đến với tôi hơn. Người đủ đầy về mặt tài chính lại bị áp lực từ chính cha mẹ mình. Trong khi những người tự do như tôi, tuy bị đồng tiền chèn ép, nhưng có thể thoải mái quyết định ngã rẽ cho riêng mình.

Lòng biết ơn

Đây có lẽ là bài học quan trọng nhất tôi gặt hái được. Cũng là món quà tôi muốn gửi tặng đến mọi người, đặc biệt là những người đã yêu quý, giúp đỡ tôi. Nhờ sự nghèo khó, tôi biết được ai thật lòng đối xử với mình. Những lúc tôi bế tắc trong cuộc sống, tưởng chừng như chỉ có một mình chống chọi. Họ đã vươn tay, chẳng ngại phiền hà giúp đỡ tôi đi qua chặng đường ấy. Thật lòng, tôi rất biết ơn.

Sự nhiệt thành của quý nhân càng làm cho tôi có động lực để phấn đấu cho tương lai sau này. Tôi phải nỗ lực để đền đáp công ơn ấy một cách xứng đáng. Trước tiên là để bố mẹ tôi có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Sau đó trở về đáp trả những người thầy, người bạn, anh chị đã kéo tôi thoát khỏi vũng lầy năm xưa. Để tôi có cơ hội được đứng đây ngày hôm nay.

Mặc dù xuất phát điểm của tôi kém xa nhiều người khác. Nhưng bù lại tôi học được cách rèn luyện sự chịu đựng và tăng giới hạn của mình lên. Nếu chỉ chăm chăm vào quá khứ đau khổ, bạn sẽ không biết tương lai ngời sáng như thế nào. Một khi bạn hành động vì bản thân mình, tôi tin xuất phát điểm sẽ không còn là cái cớ để kéo chân bạn lại. Bạn cũng có thể tham khảo cuốn sách: :Giới hạn của bạn chỉ là xuất phát điểm của tôi”. Bạn mạnh mẽ và giỏi giang hơn những gì bạn nghĩ, tôi tin là như thế. 

You may also like